Phòng nghỉ chỉ có tiếp viên mới mở được.
Bên trong rất chật hẹp, chỉ đủ không gian để đứng và một chiếc giường nhỏ.
Chử Diệc An gom hết đồ ăn lại chất lên giường, rồi nằm bò xuống bóc một gói bánh mì ra ăn. Trên tàu rất nhanh đói, nhưng thức ăn lại khá chắc bụng.
Cô chỉ mới ăn một cái bánh mì đã cảm thấy cơn đói biến mất, toàn thân tràn đầy sức lực.
Sau đó cô chợt nhớ đến người bạn nhỏ của mình
Thầy Lục.
Đồng phục của tiếp viên khá rộng, hai bên không có túi nhưng tay áo lại có chun co giãn. Cô nhìn đống đồ ăn trên giường, chọn hai món nhỏ, trông có vẻ ngon miệng rồi nhét vào tay áo. Sau đó đeo khẩu trang lại, khoác lên vẻ lạnh lùng rồi rời khỏi phòng nghỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT