Nhìn hai người với vẻ mặt như chưa từng thấy chuyện đời, Lý thiếu gia ngạo mạn xen lẫn khinh thường gật đầu: “Yên tâm đi, đã nói chia cho các người bao nhiêu thì chính là bấy nhiêu.”
Nói xong lại không nhịn được thúc giục: “Chúng ta mau rời khỏi đây đi.”
Gã công tử không chịu tiết lộ vị trí của nơi trú ẩn, lời hắn nói thật giả khó phân. Chử Diệc An chỉ coi hắn là phương án dự phòng, định xem thử liệu còn có ai biết thêm gì về nơi trú ẩn nữa không.
Nhưng đúng lúc đó, trong phòng học bên cạnh chợt vang lên tiếng hét thất thanh.
Qua khung cửa sổ, họ thấy trong phòng lại có một người bị bụng nổ tung. Những con gián to cỡ đồng xu bò đầy sàn nhà, lao về phía những người còn khỏe mạnh xung quanh.
Nơi trú ẩn tạm thời này đang thu nhận khá nhiều bệnh nhân có gián trong bụng.
Lũ gián nhanh chóng moi sạch nội tạng của người bệnh rồi phá bụng chui ra. Gián đã lớn đến cỡ đồng xu có khả năng tấn công rất mạnh, chỉ cần cắn một cái là da sưng vù. Chúng còn lợi dụng cơ hội chui vào tai, mắt, mũi, miệng của người sống. Dù có bị đập chết, trứng trong cơ thể chúng cũng bám vào đế giày rồi bị mang đi khắp nơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT