Hai người vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc đã đứng trước cửa phòng 8806.
Chử Diệc An vô thức hạ thấp giọng, nhìn Lục Khanh Uyên quẹt thẻ mở cửa phòng.
Vừa mở cửa, mùi ẩm mốc trong phòng liền ập vào mũi.
Trong căn phòng mờ tối, rèm cửa khẽ bay lên như thể có bóng người thoắt qua bên khung cửa sổ. Cảnh tượng ấy khiến Chử Diệc An lập tức không muốn bước vào.
“Tách.”
Lục Khanh Uyên bật đèn.
Ánh sáng khiến căn phòng trở nên sáng sủa, không khí cũng dễ chịu hơn đôi chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT