Mau tránh qua đi chứ.
Trong lòng, Chử Diệc An không nhịn được nhắc nhở. Nhưng lúc này thì đã muộn.
Hai sinh vật kia đã lên xe.
Tuy gọi là “hành khách” nhưng chúng chẳng giống người chút nào. Cơ thể chúng cực kỳ cao lớn, phải khom mình mới chui vừa khoang xe. Dáng vẻ thì mờ mịt như một làn sương, chỉ thấy lờ mờ bóng dáng chứ không thể nhìn rõ hình dạng thật.
Con quái đi đầu bước tới ngồi xuống đúng cái ghế mà người kia chưa kịp đổi chỗ.
Chử Diệc An không có thời gian để lo người đó ra sao, vì một con quái khác vẫn còn đang đứng mà ghế gần lối đi thì đã hết. Nó bắt đầu hỏi từng người một: “Ở đây có người không?”
Người đầu tiên bị hỏi lúc này đã sợ đến tái mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play