Nhờ câu nói của thầy Lục, mỗi sáng Chử Diệc An đều đến nhà đúng chín giờ và quay về phòng trọ trước bốn giờ chiều.
Khoảng thời gian ấy là lúc dương khí thịnh nhất, cô đã đọc và đúc kết được điều này từ sách. Sớm hơn hoặc muộn hơn một chút, đều không còn an toàn.
Nhưng đã hai ngày trôi qua, Chu Thiên Quảng vẫn chưa có cơ hội để Chử Diệc An nếm thử món ngon mà cậu tin là có thể chinh phục khẩu vị của cô. Thậm chí khẩu vị của cô ngày càng kén chọn, khiến cậu không khỏi khó chịu.
Không hiểu là cái gã bạn chơi game kia đã cho cô uống loại “canh mê hồn” gì.
“Chử đại ca, cái người bạn kia của chị không tới nữa à?”
Chu Thiên Quảng nhìn Chử Diệc An đang chuẩn bị ra ngoài lần nữa, không nhịn được hỏi. Hai ngày trước cô bảo là người đó sẽ đến ở chung, vậy mà mãi chưa thấy bóng dáng đâu, còn Chử Diệc An thì như bị dụ dỗ mà cứ ngày ngày tới đó.
Lúc này cô mới nhận ra, Chu Thiên Quảng tuy đã nghe cô kể không ít chuyện về thầy Lục nhưng chưa từng gặp mặt anh ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT