“Đạp nhanh lên!”
Chử Diệc An hơi sốt ruột giục giã.
Ánh hoàng hôn bị mây đen che lấp, đèn đường lại chưa bật, hai người không thể tiếp tục dựa vào bóng để phân biệt dị vật, giờ là thời khắc nguy hiểm nhất!
Điều quan trọng là, cảm giác lạnh lẽo kia lại xuất hiện lần nữa.
Cả hai đạp xe đến mức xích xe tóe ra tia lửa mới về được đến chỗ trọ. Đồ đạc mua ban chiều vẫn còn để ở phòng bảo vệ, hai người mượn xe đẩy chuyển đồ vào.
Khóa cửa, đóng kín cửa sổ, bật đèn.
Chuyển hết đồ vào nhà, Chử Diệc An làm việc đâu ra đấy, liền tay không ngơi nghỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT