Lục Khanh Uyên hơi sững người, chợt nhận ra suy nghĩ của mình lại… lại ngớ ngẩn đến vậy!
Anh lập tức dời ánh mắt đi, mím môi lạnh lùng buông hai chữ: “Không cần.”
Nghe thấy vậy, Chử Diệc An lập tức thản nhiên thả chăn ra, quấn kín người lại, phẩm chất cần kiệm, từ chối hưởng thụ của thầy Lục thật đáng quý, cô chẳng cần phải bò ra khỏi chăn nữa rồi.
Thật là sướng!
Từ khi điều kiện trở nên khá hơn, Chử Diệc An bắt đầu "ngủ bù". Cách cô vài trăm hải lý, những đồng đội cũ của cô đang co ro trong một tòa nhà.
Mưa lạnh, gió lạnh, mọi thứ đều lạnh thấu xương.
Dữu Triệt lạnh đến tỉnh cả trong mơ, răng va vào nhau lập cập. Cậu ta cố quấn chặt quần áo trên người nhưng kể từ khi nước lũ tràn tới, quần áo chưa từng khô. Cậu ta đành chen lại gần đồng đội, hy vọng sưởi chút hơi ấm từ cơ thể người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT