Anh muốn gọi cô dậy nhưng đáp lại chỉ là những cơn ho dữ dội.
Chử Diệc An vốn đã phát bệnh, trước đó lại bị Lục Khanh Uyên ép uống cả đống rượu mạnh, giờ muốn đánh thức cô gần như là điều không thể. Hơn nữa, cô còn áp sát anh hơn.
Lục Khanh Uyên thậm chí cảm nhận được bụng dưới của Chử Diệc An dán vào eo mình, xúc cảm mơ hồ, ấm áp, mịn màng.
Trong không gian mờ tối, cảm giác ấy bị khuếch đại đến cực độ.
Rõ ràng chẳng làm gì cả nhưng lửa nóng trong người lại bốc lên. Khi anh nhìn về phía Chử Diệc An lần nữa, ngọn lửa ấy biến thành cơn khô khát đến mức lưỡi cũng dính vào vòm họng. Anh chậm rãi cúi đầu, cuối cùng hôn lên đôi môi tái nhợt ấy...
Có những cảm xúc như dã thú, ban đầu chẳng mấy rõ ràng nhưng một khi xuất hiện liền dâng trào mãnh liệt.
Sự tiếp xúc giữa môi lưỡi, sự giao hòa của nước bọt, hơi nóng khó hiểu ấy lan ra trong túi ngủ, thậm chí tràn ngập cả toa xe lạnh lẽo. Mãi đến khi đôi môi khô khốc trắng bệch của Chử Diệc An trở nên ửng hồng như đóa hoa buổi sáng sớm thấm đẫm sương mai, kiều diễm muốn nhỏ mật…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play