Nhan Vị cảm thấy Nhan Đình Việt quá vô lý. Chỉ cần cô không nghe theo ý ông, ông sẽ lấy chuyện nghỉ học để áp chế cô.
"Dựa vào đâu ba mẹ không cho con học?" Cô lớn tiếng nói: "Dù con xử lý chuyện này vẫn chưa ổn thỏa nhưng lúc ấy gấp gáp, sao con có thể nghĩ nhiều được? Bây giờ con biết nên về nhận lỗi. Thầy cô bắt con viết kiểm điểm cũng được nhưng con tuyệt đối không chấp chuyện nghỉ học!"
"Đây là thái độ nhận lỗi của cô!" Nhan Đình Việt mắng.
"Ba Nhan, xin anh bớt nóng." Khối trưởng lên tiếng khuyên, ông cũng nghe thấy lời Nhan Vị nói.
Ông khuyên Nhan Đình Việt xong lại khuyên Nhan Vị: "Em bớt nói vài câu, người trong nhà cãi nhau làm gì. Bây giờ quan trọng là chúng ta phải giải quyết vấn đề."
"Trò Nhan muốn cứu người là chuyện đáng được tuyên dương. Tuy nhiên, cách em làm lại không đúng. Thêm vào đó, phía nhà trường cũng có lỗi khi không giám sát được các em. Nếu hai bên đã có lỗi thì hình phạt nghỉ học là quá nặng, anh thấy có đúng không, ba bé Nhan?"
Nghe thấy khối trưởng nói đỡ, mặt Nhan Đình Việt dịu xuống, tuy nhiên giọng vẫn gây gắt: "Chuyện này đương nhiên phải giải quyết. Nếu không muốn thôi học thì phải chuyển lớp! Một là chuyển Vị Vị, hai là chuyển Giang Ấu Di!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT