Ngồi ở hành lang ngoài nhà, có thể nhìn thấy trong sân có một cây sồi cao hơn 10m, cành lá xum xuê đang đổ bóng dưới đất. Xa hơn về phía chân trời, những đám mây giông dày đặc đuổi theo mặt trời sắp lặn xuống đất, ánh nắng vốn tươi đẹp đã bị nhuốm bầu không khí chạng vạng xám xịt.
Đầu hè, những đợt gió nóng ẩm từ xa thổi tới, khí hậu không tốt bằng quê hương nơi nàng lớn lên, nhưng đối với Giang Ấu Di, nơi nào cũng vậy.
Đều buồn tẻ, nhàm chán và vô hồn.
Trước khi trời bắt đầu mưa, cửa sân cọt kẹt mở ra, Tiết Ngọc bước vào với một túi rau tươi và sữa, bà nhìn thoáng qua thấy Giang Ấu Di đang ngồi trên sàn trước hiên nhà.
Giang Ấu Di nhìn về phía cửa sân, cố nhiệt tình chủ động nói: "Mẹ về rồi."
Chiếc túi rơi xuống đất, Tiết Ngọc bị giật mình, nói: "Con xem mẹ bất cẩn chưa kìa." Bà vờ tự nhiên nhặt chiếc túi lên rồi đi về phía hành lang, cười nói với con: "Ấu Di, chiều nay trường không có tiết hả con?"
Trong hai năm qua, đây là lần đầu tiên Giang Ấu Di chào bà như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT