Nhưng lần này Hướng Vãn không hỏi Triều Tân.
Người đang yêu thường có một sự cố chấp kỳ lạ. Nhiều chuyện trong tiềm thức, họ cho rằng chẳng có gì to tát, mình có thể thẳng thắn như một người trưởng thành biết cách giao tiếp. Nhưng, chỉ cần là chuyện họ thật sự quan tâm, là chuyện họ cảm thấy có thể khiến mình tổn thương, thì sự xuất hiện của nó thường giống như một kẻ mang virus. Nó đi kèm với trốn tránh, che giấu và những lời dối lòng.
Hướng Vãn đợi Triều Tân tự mình nói với cô. Cô muốn xem, đến khi nào chị mới chủ động nói với cô.
Nhiều chuyện không thể nghĩ sâu. Ví dụ như đôi khi trong tình yêu, ta sẽ bất chợt so đo công bằng hay không. Hướng Vãn thỉnh thoảng cũng nghĩ, cô kể cho Triều Tân biết bao nhiêu chuyện, bao gồm cả lịch sử tình trường không mấy phong phú của bản thân; bao gồm cả những người bạn và người thân ít ỏi; bao gồm cả cuộc sống và gia đình ở triều Lý, vậy còn chị?
Cô khó mà thuyết phục bản thân rằng mình được đối xử công bằng.
Nhưng Hướng Vãn cũng có một ưu điểm: cô ít khi ủy mị và luôn rất thông cảm cho người khác.
Có lẽ chị Triều có nỗi khổ tâm, cô còn nhiều thời gian, cô sẵn sàng đợi chị mở lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT