Uống cà phê xong, chưa đến năm giờ, Triều Tân thấy không còn việc, chuẩn bị ra về.
Hướng Vãn tiễn chị ra xe, đứng trên lề đường, nhìn chị mở cốp, thay giày như mọi khi.
Thay xong, Triều Tân thấp hơn Hướng Vãn đang đứng trên vỉa hè. Cô dựa vào xe, nói với Hướng Vãn: "Chị đi đây, có việc gì thì gọi cho chị."
Hướng Vãn không ngoan, không chào tạm biệt, chỉ nhìn Triều Tân.
Mái tóc dài mượt mà, đen nhánh như mực, làm tôn lên làn da trắng mịn như lụa. Có lẽ vì mệt mỏi sau một ngày dài, mặt trông khá tiều tụy, không thể che giấu hết sự buồn bã trong ánh mắt.
Triều Tân nhận ra, chữ "Vãn" trong tên Hướng Vãn, là "níu kéo".
Thế là cô suy nghĩ, khẽ hỏi Hướng Vãn: "Ra ghế sau được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT