Cuốn Hoa Tuyết Đồ cao vút tận trời, bên dưới trải rộng đất đai, những bông tuyết bay lả tả trên tranh vẽ như đang không ngừng rơi xuống.
Nhìn kỹ, phảng phất có thể thấy cuồng phong xoáy quanh tuyết, khơi gợi bao xúc cảm, đứng bên ngoài bức họa cũng cảm nhận được gió đang thổi, đang gào thét.
Người vẽ ra bức họa này, phảng phất dùng thiên Địa làm tranh, vung vẩy cọ vẽ trong không gian, tùy ý chấm mực, tự do bay bổng, dùng bút pháp sinh động mà phóng khoáng, vẽ nên một bức Hoa Tuyết Đồ rầm rộ.
"Bạch Hầu lưu lại thần binh!"
Chung Nhạc ngẩng đầu dò xét cuốn Hoa Tuyết Đồ, trong lòng giật mình, lẩm bẩm nói: "Chúng ta tiến vào cuốn đồ này khi nào, lại rời đi khi nào?"
Bạch Thục Nguyệt cũng rung động trong lòng, lẩm bẩm: "Chúng ta đi hơn ngàn dặm trong đồ, chẳng lẽ không gian trong cuốn đồ này rộng lớn hơn ngàn dặm? Đúng rồi, những tộc nhân đã chết kia!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play