Hai vị thiếu nữ xuất hiện ở trước Trấn Phong Đường, một người đứng, một người ngồi trên xe lăn, đều là những thiếu nữ tràn đầy ánh nắng, một người ánh mắt dịu dàng như nước, một người ánh mắt sáng tỏ như ánh trăng.
Một tiếng "Nhạc ca ca" không phải do Khâu Cấm Nhi với đôi mắt như Thu Nguyệt cất tiếng gọi, Khâu Cấm Nhi chỉ gọi hắn là "Sư huynh" hoặc "Sư ca", còn gọi "Ca ca" chỉ có lão ma đầu "Thủy Thanh Nghiên" kia.
"Cấm Nhi sư muội, chân của muội không phải đã chuyển biến tốt hơn sao?" Chung Nhạc thầm buồn bực trong lòng, bước ra phía trước.
Xe lăn gỗ của Khâu Cấm Nhi chuyển động, hướng hắn tiến đến, cười nói: "Đã sớm có thể đi lại tự nhiên rồi.
Chỉ là hôm trước ta cùng Thủy sư muội tỷ thí, không cẩn thận để chân bị Thủy sư muội đánh gãy, đến giờ vẫn chưa khỏi, cho nên chỉ có thể ngồi tạm trên xe lăn thôi."
Trong mắt Chung Nhạc lóe lên một tia tinh quang, nhìn về phía "Thủy Thanh Nghiên" ở bên cạnh, sát cơ ẩn giấu bên trong, mỉm cười nói: "Thủy sư muội thật bản lĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT