"Chung sư huynh, mời."
"Thủy Thanh Nghiên" mỉm cười đón Chung Nhạc vào động phủ của mình, không hề có vẻ gì là kẻ thù gặp mặt đỏ mắt, cười nói: "Chung sư huynh quả nhiên là người giữ chữ tín, đúng hẹn đến đây.
Đêm nay trăng đẹp, trăng sáng giai nhân làm bạn, Chung sư huynh có chút ý loạn tình mê chăng?"
Chung Nhạc theo nàng vào động phủ, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trăng sáng treo trên đầu cành, mơ hồ thấy được hình dáng núi non trên mặt trăng, thật là sáng tỏ.
Động phủ của "Thủy Thanh Nghiên" tuy mang danh động phủ, nhưng so với người bình thường đã như một cung điện, động phủ không phải là sơn động thực sự mà là một căn phủ đệ.
Ở trong sơn động là chuyện của nhân tộc thời xưa, nhưng từ thời Hữu Sào thị và Phục Hy thị Đại Đình trở đi, các tộc không còn ở trong sơn động nữa mà ở trong phòng ốc sáng sủa rộng rãi.
Trong động phủ nàng còn treo rất nhiều đèn lồng, trên vách tường khảm nạm mấy viên Dạ Minh Châu, lại có những trụ chạm khắc đồ đằng đặc biệt được ánh trăng chiếu vào, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, thật sự là khuê phòng của một cô nương, dù là ban đêm cũng vô cùng xinh đẹp, có một vẻ động lòng người khác.
"Trăng đẹp!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play