Ngư Huyền Cơ bừng tỉnh, nói: "Những luyện khí sĩ khác không tìm ra được điều này sao? Bọn họ ngu xuẩn đến vậy ư?"

Vụt vụt vụt...

Một loạt ánh mắt tàn bạo, ngập tràn sát ý hướng về phía này liếc tới, Chung Nhạc và Hồ Thất Muội vội vàng cách xa hắn một chút, tránh họa lây.

"Đừng hiểu lầm, thằng ngu xuẩn nói các ngươi ngu xuẩn này là Ngư Huyền Cơ công tử của Thanh Long Quan, không liên quan gì đến chúng ta!" Hồ Thất Muội cười nói.

Chung Nhạc gật đầu lia lịa.

Ngư Huyền Cơ cũng có chút ảo não, tự tát mình hai cái, đáng lẽ lúc này mọi người đều đang tìm tòi huyền diệu bên trong, hắn tuy kích động sự giận dữ của nhiều người, nhưng cũng không đến mức bị hợp lực tấn công.

"Đằng Vương đã qua kiểm tra!" Quản sự nhìn về phía nam tử đang đứng trên mặt sông kia, mở miệng nói.

"Đằng Vương..."

Chung Nhạc đánh giá nam tử trẻ tuổi kia, chỉ thấy Đằng Vương này khí độ phi phàm, có một loại khí chất thoát tục, giữa bầy yêu nổi bật như hạc giữa bầy gà, vô cùng chói mắt.

Không lâu sau, Ngư Huyền Cơ nhảy ra, quan tưởng đồ khắc trên thạch bích, sau Đằng Vương cũng quan tưởng ra Yêu Thần Minh Vương.

Tư chất ngộ tính của hắn quả thật cực cao, không hổ danh mang tên "Huyền Cơ".

Chung Nhạc quan sát, trong đám mấy trăm luyện khí sĩ ở đây, nhiều nhất chỉ có ba bốn người tìm ra điểm này trước Ngư Huyền Cơ, bất quá mấy vị luyện khí sĩ này đến sớm hơn Ngư Huyền Cơ mấy ngày.

Thời gian trôi đi, nửa ngày sau đã có bảy tám luyện khí sĩ quan tưởng ra Yêu Thần Minh Vương.

Chung Nhạc tỉ mỉ tham khảo học tập, chỉ thấy những luyện khí sĩ này có người quan tưởng đôi mắt ưng, có người quan tưởng mắt thú, người tư chất cao thì quan tưởng con mắt đồ đằng, còn có người quan tưởng ra thần đồng, thực lực lại càng mạnh mẽ hơn một bậc!

"Luyện khí sĩ Yêu tộc quan tưởng ra thần đồng...

Chắc là có cơ duyên không nhỏ, có được truyền thừa thần bí."

"Ta dùng nhật đồng thay thế Toại Hoàng mắt thần, hẳn là cũng có thể vượt qua kiểm tra!"

Chung Nhạc quyết định.

Quan tưởng Yêu Thần Minh Vương, dùng đại nhật kim đồng thay thế Toại Hoàng mắt thần, cũng dễ dàng vượt qua kiểm tra.

Đại nhật kim đồng vẫn không bằng Toại Hoàng tam nhãn, nhưng dùng để đối phó loại tràng diện này đã đủ.

Sau hắn, Hồ Thất Muội cũng thuận lợi qua được.

Bốn năm ngày trôi qua, số luyện khí sĩ quan tưởng ra Yêu Thần Minh Vương càng lúc càng nhiều.

Khổng Ban và những cường giả trẻ tuổi khác cũng lần lượt qua kiểm tra.

Mà đồ khắc trên thạch bích cũng dần trở nên mơ hồ, cuối cùng, đồ khắc tự động biến mất, khảo hạch vòng thứ nhất kết thúc.

Bức đồ mà thành chủ Hãm Không Thánh thành để lại vốn chỉ để khảo sát tư chất và ngộ tính của luyện khí sĩ Yêu tộc, nhiều nhất chỉ có hơn mười người có thể thông qua vòng thứ nhất này.

Bây giờ, chỉ vì vài lời của Ngư Huyền Cơ, số người qua cửa bỗng tăng lên gấp mấy lần!

Quan trọng nhất là, người tìm ra Yêu Thần Minh Vương Quyết không chỉ có luyện khí sĩ Thoát Thai Cảnh, mà còn có cao thủ Khai Luân Cảnh của các tộc phái đến bảo vệ đệ tử.

Với sự giúp đỡ âm thầm của bọn họ, việc hiểu rõ huyền diệu ban đầu không còn quá khó khăn.

Số luyện khí sĩ Yêu tộc thông qua khảo hạch vòng thứ nhất đã hơn sáu mươi người, có lẽ đây là việc mà Thánh thành chủ cũng không ngờ tới!

Quản sự của Thánh phủ thành chủ nhìn Ngư Huyền Cơ thật sâu, ho khan một tiếng, nói: "Chư vị, xin đi theo ta."

Ngư Huyền Cơ ngạc nhiên: "Nhìn ta làm gì? Ngươi không thấy đám kia hận không thể ăn tươi ta à? Sao ngươi cũng hận không thể ăn tươi ta? Có còn thiên lý không vậy? Ta chỉ thuận miệng nói một câu, giúp bao nhiêu kẻ ngu ngốc qua được vòng thứ nhất này, không cảm kích thì thôi đi...

Ngươi nhìn kìa, bọn họ lại còn muốn giết ta! Long Nhạc huynh, ngươi phân xử cho ta!"

Chung Nhạc kinh ngạc: "Huynh đài này, đây có phải lần đầu ta gặp ngươi không? Ta không nhận ra ngươi..."

Ngư Huyền Cơ vội cầu cứu Hồ Thất Muội.

Hồ Thất Muội ôm tỳ bà hết nhìn đông tới nhìn tây, làm bộ không thấy.

"Hai kẻ bại hoại!" Ngư Huyền Cơ nghiến răng nghiến lợi.

Hơn sáu mươi luyện khí sĩ đi theo sau quản sự, vô tình men theo sông đến một chiếc lâu thuyền neo đậu bên Bá Thủy.

Quản sự khom người, nói: "Mời chư vị lên thuyền."

Các luyện khí sĩ tranh nhau lên lâu thuyền, chỉ thấy lâu thuyền vô cùng lộng lẫy xa hoa, xà nhà cột vẽ khắc đầy các loại đồ đằng, bách thú trông rất sống động.

Các cường giả Khai Luân Cảnh bảo vệ đệ tử của các thế lực lớn cũng lên thuyền, quản sự lắc đầu: "Khi nào đến cửa thứ hai, kính xin chư vị xuống thuyền."

Các cường giả Khai Luân Cảnh khó hiểu, quản sự cũng không giải thích nhiều.

Chỉ thấy lâu thuyền khẽ rung, chậm rãi di chuyển, men theo Bá Thủy ngược dòng mà lên, hướng vào sâu trong Thánh phủ thành chủ.

Địa lý Thánh phủ thành chủ vô cùng rộng lớn, bên trong còn có cả dãy núi tú lệ, dòng nước uốn lượn.

Lâu thuyền đi qua từng cửa ải, trên cửa ải còn có trọng binh canh gác.

Chung Nhạc thậm chí cảm ứng được một luồng khí tức cực kỳ khủng bố, sánh ngang với khí tức của Đường chủ, trưởng lão Kiếm Môn!

"Thánh thành chủ biến nơi này thành tường đồng vách sắt, vậy thì nơi chúng ta sắp đến chắc chắn không phải chuyện đùa." Chung Nhạc thầm nghĩ.

Lâu thuyền đi ngược dòng, không lâu sau đến nơi khởi nguồn của dòng nước.

Một cửa động rộng gần dặm xuất hiện trong thành chủ phủ, dòng nước chảy ra từ trong động này.

Nước chảy về chỗ thấp là lẽ thường, nhưng quỷ dị là dòng nước này lại dán theo vách động chảy ngược lên trên, khiến người ta cảm thấy đảo điên kỳ lạ!

Lâu thuyền chậm rãi tiến vào huyệt động, vẫn chạy trên mặt nước.

Mọi người trên thuyền bỗng cảm thấy trọng lực thay đổi, cơ hồ kéo họ về phía cửa động, trong lòng đều kinh hãi: "Đồ đằng văn trong huyệt động này đảo lộn phương hướng trọng lực!"

Đáy nước trong suốt, có thể thấy những cây cột đá cắm dưới lòng sông, chắc là đồ đằng văn trên những cột đá này đã bóp méo trọng lực, khiến dòng sông chảy ngược.

Chung Nhạc nhìn những cột đá dưới đáy sông, trong lòng khẽ động: "Những cột đá này hẳn là không quá cổ xưa, nhiều nhất chỉ có một hai trăm năm lịch sử.

Huyệt động này chắc cũng không quá xưa cũ."

Hắn như đinh đóng trên bong thuyền, ngẩng đầu đánh giá huyệt động, chỉ thấy trên bốn vách động còn có dấu móng vuốt lưu lại, hẳn là luyện khí sĩ Yêu tộc thúc dục móng vuốt, tự mình đào ra huyệt động!

"Kỳ quái, xem dấu móng vuốt này thì người đào ra huyệt động khổng lồ này hẳn là đào từ trong ra ngoài, từ trong núi đào ra tận ngoài núi."

Trong lòng hắn chấn động: "Nếu Yêu tộc muốn đào vào trong núi thì phải đào từ ngoài vào trong mới đúng, mà dấu vết này lại từ trong ra ngoài.

Như vậy, huyệt động này có lẽ không phải Yêu tộc đào, mà là có thứ gì đó trong núi muốn bò ra ngoài mới đào ra cái động lớn như vậy.

Một cái động rộng cả dặm, từ bên trong bò ra, vậy thân thể của nó to đến mức nào..."

Chung Nhạc chỉ cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, thật sự không cách nào tưởng tượng được thứ gì có thể bò ra từ Hắc Sơn.

"Những cột đá dưới sông chắc là do cường giả Yêu tộc phát hiện ra huyệt động này, vì vậy bố trí những cột đá này để dẫn dòng nước chảy vào."

Lâu thuyền tiến sâu vào huyệt động, từ lộ trình có thể thấy đã tiến vào lòng núi Hắc Sơn.

Huyệt động này không thẳng tắp, mà uốn lượn trong núi, dòng Bá Thủy cũng tùy theo uốn lượn, trọng lực cũng biến đổi theo.

Trên bốn vách động mọc đầy những loài thực vật kỳ dị, hoa của chúng giống như đèn lồng, tỏa ánh sáng trong huyệt động tăm tối.

Trong nước cũng có những con cá khổng lồ, gần như trong suốt, thỉnh thoảng bò lên bờ, vây cá lay động để ăn những bông hoa đèn lồng.

Bông hoa đèn lồng sau khi vào bụng cá vẫn không tắt, có thể thấy rõ ràng bụng con cá dài ngoẵng sáng lên một chiếc lồng đèn.

"Còn đi xuống nữa sao?"

Chung Nhạc giật mình: "Đi xuống nữa thì e rằng sẽ tiến vào phạm vi cấm địa ma hồn dưới lòng đất Hắc Sơn mất!"

Trong thức hải, Tân Hỏa đang hưng phấn tính toán xem khi nào lâu thuyền sẽ đến cấm địa ma hồn.

Lâu thuyền càng đi càng sâu, qua không biết bao lâu, đột nhiên sơn động thu hẹp lại, chỉ còn đường kính sáu bảy trăm trượng, bốn phía cũng sáng dần lên.

Ánh sáng phát ra từ phía trước.

Từ xa nhìn lại, chỉ thấy trong huyệt động lại xuất hiện một khu rừng rậm rạp, dung nham nóng chảy chiếu sáng khu rừng, cây cối khổng lồ đứng vững, giống như một thế giới tiền sử!

Mà trước thế giới tiền sử này là một đầm nước, gần như ngập hết huyệt động.

Bá Thủy bắt nguồn từ đây, bị những cây cột đá rút bớt nước để tránh làm ngập huyệt động.

Bên cạnh huyệt động còn có một động phủ cung điện không lớn, treo trên vách động.

Một lão yêu quái tóc trắng xóa ngồi trước cung điện, ánh mắt sắc bén như ưng, quét qua khuôn mặt của tất cả luyện khí sĩ trên thuyền.

Bị ánh mắt hắn nhìn, các luyện khí sĩ Yêu tộc nhất thời cảm thấy như bị kim châm!

Đây là một cường giả Yêu tộc cực kỳ đáng sợ, đã sống không biết bao lâu, trấn thủ nơi đây cũng không biết bao nhiêu năm.

"Nơi này là vòng thứ hai, cũng là vòng cuối cùng trong cuộc tuyển chọn của Thánh thành chủ."

Lâu thuyền nhẹ nhàng dừng lại, quản sự trầm giọng nói: "Sau đầm nước là Hắc Sơn bí cảnh.

Các vị tiến vào Hắc Sơn bí cảnh, bí cảnh bên trong có càn khôn, là nơi ở của Yêu Thần Minh Vương thời tiền sử.

Năm xưa thành chủ nhận được Yêu Thần Minh Vương Quyết từ nơi này.

Nếu các vị có được đầy đủ Yêu Thần Minh Vương Quyết, sẽ là đệ tử quan môn của thành chủ!"

"Đầy đủ Yêu Thần Minh Vương Quyết?"

Trên lâu thuyền, một mảnh xôn xao.

Yêu Thần Minh Vương Quyết là công pháp của Thánh thành chủ, tuyệt học đương thời, không ngờ lại xuất xứ từ đây!

Những luyện khí sĩ đến đây cũng có hy vọng nhận được Yêu Thần Minh Vương Quyết, chẳng phải nói là có thể trở thành cự phách Yêu tộc, tuyệt đại cường giả?

Dù không được Thánh thành chủ thu làm đệ tử quan môn, nếu có thể có được truyền thừa Yêu Thần Minh Vương Quyết, vậy cũng là không tầm thường, tương lai trở thành một đời cự phách Yêu tộc là có hy vọng!

"Nguyên lai nơi này là Hắc Sơn bí cảnh!"

Trong mắt Ngư Huyền Cơ tinh quang chớp động, nói nhỏ với Chung Nhạc và Hồ Thất Muội: "Ta từng nghe về chuyện này.

Nghe nói năm xưa đại quái vật bò ra từ dưới Hắc Sơn, chấn động cả Đông Hoang.

Thánh thành chủ đời trước đã vì đánh nhau với quái vật kia mà trọng thương rồi qua đời.

Quái vật kia thì biến mất không dấu vết, không biết đi đâu, từ đó đến nay chưa từng thấy tung tích."

Hồ Thất Muội gật đầu: "Ta cũng nghe trưởng lão trong tộc kể về chuyện này.

Nghe nói năm đó rất nhiều cường giả Yêu tộc tiến vào đây rồi chết thảm, tổn thất không ít cao thủ, khiến Đông Hoang suýt bị Thần tộc thâu tóm.

Sau đó, đột nhiên có một luyện khí sĩ nhỏ bé sống sót đi ra từ bí cảnh.

Mấy chục năm sau, tu vi và thực lực của tiểu luyện khí sĩ này khiến Đông Hoang kinh sợ, trở thành tồn tại mạnh nhất Đông Hoang! Tiểu luyện khí sĩ đó chính là Thánh thành chủ ngày nay! Từ đó về sau, bí cảnh này cấm bất kỳ luyện khí sĩ nào xâm nhập."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play