Sáng hôm sau, Diệp Cáp bị tiếng pháo mừng năm mới đánh thức. Cậu mơ màng mở mắt, nhất thời không thể nhớ lại đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Cáp ngơ ngác ngẩng đầu lên, chợt phát hiện mình đang cuộn tròn trong vòng tay Tạ Trăn, trán áp vào lồng ngực ấm áp của hắn. Dưới chăn gấm đỏ thẫm, tay Tạ Trăn vẫn siết chặt lấy eo cậu. Cơ thể hai người quấn quýt lấy nhau, thấp thoáng những dấu hôn phớt hồng.
Cậu tức khắc nhớ lại mọi chuyện đêm qua. Đây đâu phải là điều một thái giám có thể làm!
Trong thoáng chốc, Diệp Cáp vừa ngượng vừa bực. Cậu chỉ có thể dựa vào vai Tạ Trăn cọ cọ, rồi hậm hực cắn cắn lên hõm cổ hắn.
Tạ Trăn đã tỉnh từ lâu, nhưng vẫn im lặng, mặc cho Tiểu Cáp Nhi bị hắn bắt nạt trả thù một cách yếu ớt. Nhưng khi Diệp Cáp vừa cọ vừa cắn như vậy, hắn làm sao chịu nổi. Hắn không khỏi vươn tay, bao trọn rồi lại đè Diệp Cáp xuống.
"Mới ngủ dậy mà Tiểu Cáp Nhi đã biết mổ người rồi," Giọng Tạ Trăn vẫn dịu dàng, nhưng mang theo chút khàn khàn của buổi sớm mai. Hắn nhẹ nhàng xoa khóe mắt còn vương màu hồng nhạt của Diệp Cáp, nhớ lại dáng vẻ động tình của cậu đêm qua, không khỏi tinh tế hôn xuống: "Nhưng Tiểu Cáp Nhi cắn người... cũng đáng yêu đến vậy."
Diệp Cáp bị nụ hôn đó làm cho cơ thể mềm nhũn. Tay cậu bám trên vai Tạ Trăn, bất lực vòng qua cổ hắn, đôi môi đỏ mấp máy không thành lời...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play