Thành phố Âm này đúng là náo nhiệt thật. Diệp Cáp phì phò thở, mới đi được mấy bước đã bị một sạp hàng bán mặt nạ ven đường hấp dẫn. Cậu nhanh chân chạy tới, ánh mắt đảo qua những chiếc mặt nạ treo lủng lẳng trên giá gỗ đủ loại màu sắc, hoa văn muôn hình vạn trạng. Vừa định giơ tay lấy một chiếc, lại không ngờ cái mặt nạ kia đột nhiên nhe răng cười với cậu!
Diệp Cáp giật bắn mình, hoảng hốt lùi mạnh về sau vài bước, suýt nữa ngã nhào vào người Tạ Trăn phía sau.
“Cẩn thận.” Tạ Trăn đưa tay đỡ lấy cậu, rồi như thường lệ, lại nắm tay cậu dắt đi. Diệp Cáp ngẩng đầu nhìn hắn một cái, vẻ giận dỗi nhỏ nhặt khi nãy đã sớm tan biến, cũng không nói gì, ngoan ngoãn đi sát bên Tạ Trăn tiếp tục dạo phố.
Tạ Trăn nói là tới tìm đồ, nhưng lại chẳng vội vàng gì. Hắn cùng Diệp Cáp dạo khắp phố lớn ngõ nhỏ, đông nghía một chút, tây nhìn một chút, lúc thì chen vào đám đông xem một con Mộc Long khổng lồ vũ động, lúc lại ngồi xuống quán trà ven đường, thong thả uống nước canh ngọt.
Mãi đến khi Diệp Cáp dạo mệt, Tạ Trăn mới ôm cậu đặt lên một chiếc xe kéo ven đường.
“Ha, hai vị gia muốn đi đâu dạo tiếp đây?” Người phu xe kéo đội một chiếc nón rơm to sụ, vừa nói vừa ngẩng đầu lên lộ ra tận ba con mắt tròn xoe.
Đã thấy quá nhiều chuyện lạ trong đêm nay, Diệp Cáp giờ phút này đối diện với ba con mắt kia mà chẳng chút sợ hãi, ngược lại còn chớp chớp mắt quay đầu nhìn Tạ Trăn, như đang hỏi: Chúng ta đi đâu tiếp đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play