Chưa đến hai giây xe mô tô đen đã biến mất trong bóng tối, dư âm của cái ôm như còn ở lại trên người.
Lạc Uẩn cầm lòng không đặng cười một tiếng.
Chút phiền não cuối cùng trong cơ thể dường như cũng bị ý tốt này mang đi rồi.
Tiếng cười nhỏ nhẹ trong đêm yên tĩnh có vẻ rất rõ ràng, bảo vệ cách đó không xa nhìn qua.
Lạc Uẩn phát hiện ra đột nhiên cười như vậy rất đáng sợ nên ngừng cười, quay người về nhà.
Vừa vào cửa đã ngửi thấy trong không khí tràn ngập mùi canh cá.
Đường Tê nấu cơm rất ngon, tuy thân là con ruột nhưng cậu lại không di truyền được chút ít trù nghệ của bà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT