Ở biệt thự quá gò bó. Dù biết hiệu quả cách âm phòng Phong Dã rất tốt, dù giọng Lăng Ý Tuyết rất thân thiện, nhưng Lạc Uẩn vẫn lo lắng.
Cậu sợ giọng mình sẽ bị nghe thấy, vì thế mới nghĩ ra chuyện ra ngoài.
Không có người lớn ở đó, đương nhiên là muốn làm gì thì làm.
Nhưng lúc đến khoảnh khắc đó, Lạc Uẩn vẫn xấu hổ.
Phong Dã cười một tiếng.
Hắn nắm lấy mu bàn tay Lạc Uẩn đang đặt trên cửa sổ, đan ngón tay mình vào kẽ ngón tay cậu, lại nắm lấy đầu ngón tay trắng hồng của thiếu niên.
Đôi môi thả xuống những nụ hôn dịu dàng rơi xuống tóc mai, vành tai Lạc Uẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play