Thời gian dần trôi đi, căn phòng từ quạnh quẽ đã bị hai hương vị pheromone thân mật quấn quýt tạo nên bầu không khí mờ ám.
Chiếc chăn màu trắng mới giặt chưa kịp bỏ ra, quần áo màu đen và trắng thuần bị ném xuống đất, chồng chất lộn xộn.
Phong Dã nghiêng đầu hôn nhẹ lên ngọn tóc Lạc Uẩn: "Cục cưng đừng sợ, cũng đừng trốn anh, anh sẽ không làm hại em."
"Em cũng biết anh thương em nhường nào mà." Hắn cúi người thủ thỉ bên tai Lạc Uẩn, giọng nói trầm thấp mang theo sự thành kính đối với một vị thần.
Khóe môi cố ý vô tình chạm vào vành tai Lạc Uẩn, hơi thở nóng rực phả lên. Khuôn mặt Lạc Uẩn đỏ bừng, cảm giác như đầu sắp bốc khói.
Lời nói nghe thì rất êm tai, nếu như cậu không cảm nhận được phản ứng của Phong Dã có lẽ câu nói này sẽ đáng tin hơn mấy phần.
"Anh nhất định đang gạt em." Âm cuối Lạc Uẩn run run. Cậu vẫn có chút nghĩ mà sợ. Vừa rồi khi nắm chặt cổ chân cậu, ánh mắt của Phong Dã thật sự rất đáng sợ. Tính chiếm hữu sinh ra đã có, khắc vào bản năng hiện ra lồ lộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT