Lạc Uẩn yên lặng lấy điện thoại ra, nhấn mở mặt hàng lần trước không cẩn thận bị Phong Dã bắt gặp. Cậu mở to đôi mắt long lanh hỏi: "Cái này, không phải cửa hàng tiện lợi có hả?"
"Đệch, em đang nghĩ cái gì đó?" Giọng Phong Dã càng nóng nảy hơn, "Ban ngày ban mặt em nói anh cái này còn muốn anh sống hay không vậy?!"
Lạc Uẩn có chút không phục: "Mới vừa rồi anh nói một đống linh tinh với em như thế giờ vẫn còn sống tốt đó thôi."
"Không thể không cần nó đâu chứ? Tuy là em và anh đều hiểu, nhưng mà..." Lạc Uẩn nói đến đây thì dừng lại, không biết nói tiếp thế nào. Mặt cậu đỏ bừng, khi cậu cúi đầu, mái tóc ngắn nhìn mềm mại vô cùng, nhìn có vẻ xoa rất êm.
Nghĩ đến nếu mình và Phong Dã tiếp xúc thân mật, kín kẽ, nhịp tim Lạc Uẩn lại hẫng một nhịp.
Cậu đã sớm dùng miệng cảm nhận thử, không biết hôm nay có thể thành công không. Cậu không có kinh nghiệm gì, đến lúc đó chỉ có thể từ từ mò mẫm thôi.
Càng nghĩ mặt càng nóng, Lạc Uẩn cảm thấy đầu mình như muốn bốc cháy: "Cái đó không thể không có được. Lần đầu tiên như vậy, em... chịu không nổi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT