Lạc Uẩn cảm thấy mình không ngốc, chỉ là cảm thấy Phong Dã sẽ nhớ cậu.
Một người bình thường dính dính như thế, nhất định phải nhân lúc không người hôn cậu. Tách ra một tháng nhất định sẽ nhớ.
"Anh chắc chắn sẽ nhớ em." Hốc mắt Lạc Uẩn phiếm hồng. Nếu không phải đang ở trong lớp, cậu sẽ nhào vào lòng Phong Dã, hấp thu pheromone lạnh lẽo trên người hắn.
Hương bạc hà đã trở thành một phần không thể thiếu trong sinh hoạt của Lạc Uẩn.
Cậu nhớ hương bạc hà lạnh lẽo, hơi đắng có thể làm dịu tâm trạng của cậu trong kì động dục.
Đi huấn luyện một tháng ở đội tuyển của tỉnh, trong lúc đó không có Phong Dã đánh dấu tạm thời, chỉ có thể tiêm thuốc ức chế. Cảm giác tiêm thuốc ức chế trong kì nghỉ hè vẫn còn rõ ràng, đó là cực kì khao khát đối với pheromone của Phong Dã.
Khắp người đều ngứa, máu chảy nhanh không ngừng kêu gào, luôn mong muốn được Alpha đụng chạm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play