Dư Khê mở bừng hai mắt, ngoài song cửa ánh dương rọi vào ấm áp mà sáng ngời. Nàng ngồi dậy từ trên giường, vươn tay chạm đến vệt nắng chiếu lên mặt chăn.
Chỉ là ánh mặt trời thường ngày, không khí trong lành, ngoài cửa sổ chim hót véo von... Cớ sao nàng lại cảm thấy một niềm hạnh phúc đã lâu không có?
Dư Khê nhìn quanh phòng, bài trí quen thuộc lại như xa lạ, ý thức thoáng có chút mơ hồ. Ánh mắt nàng dừng trên bóng người cách đó không xa.
Người nọ tóc dài buông xõa, đang đứng mặc áo ngoài. Tựa hồ nhận ra động tĩnh phía sau, hắn quay lại, dung mạo tuấn mỹ lộ ra ý cười nhàn nhạt, nhẹ giọng hỏi:
“Phát ngốc gì vậy?”
Mỹ nhân... Nàng theo bản năng cảm thán, lén nuốt một ngụm nước bọt.
Mỹ nhân đi tới, ngồi bên mép giường, nhẹ nhàng vuốt ve tóc nàng, dịu dàng hỏi han: “Là đêm qua bị nhiễm phong hàn, hay là mộng mị chưa tỉnh? Nhìn nàng có vẻ không tỉnh táo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT