Nghe hắn nói xong, gò má Dư Khê ửng hồng. Nàng nhón mũi chân, khẽ đặt lên môi hắn một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước.
Chưa đợi Hành Vu hồi thần, nàng đã nhanh chân rời khỏi vòng tay hắn, đi về phía trung tâm đảo.
Tiên cảnh thanh bình, đình viện dựa lưng vào núi rừng, phía trước là hồ nước rộng mênh mông và thảo nguyên trải dài. Giữa đó, một rừng hoa đào chen lẫn tùng trúc, cây cối um tùm, muôn hoa đua nở, hương thơm thoang thoảng trong gió, như một cõi đào nguyên ẩn nơi ngoại thế.
“Chàng dẫn ta dạo một vòng nhà của chàng đi.” Dư Khê chắp tay ra sau lưng, xoay người lại, nghịch ngợm chớp mắt nhìn hắn.
Hành Vu giơ tay chạm nhẹ môi dưới, khóe môi vẽ lên ý cười, đối diện ánh mắt linh động của nàng, chậm rãi nói: “Là nhà của chúng ta.”
Dư Khê thoáng ngẩn ngơ. Hành Vu bước tới, dịu dàng nói: “Nàng từng nói với ta, nàng muốn sống ở một nơi ấm áp, có núi có nước.”
Những lời xưa kia, vậy mà hắn đều nhớ rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play