Nàng cũng chỉ thuận miệng nói ra, tuy trong lòng thực sự có nghĩ tới, nhưng vốn không định hiện tại làm.
“A Vu cứ dung túng ta như vậy, sớm muộn cũng sẽ chiều ta đến hư mất.” Dư Khê nhìn thẳng vào mắt hắn, hơi chu môi, bộ dạng như oán trách, lại xen lẫn vài phần làm nũng.
Hai mắt mỹ nhân vẫn còn hồng, phản chiếu gương mặt nàng trong mắt hắn, sáng trong đến mức khiến người không thể dời đi.
Hành Vu lặng lẽ ngắm nhìn nàng, dường như muốn khắc nàng thật sâu vào lòng.
Bị hắn nhìn lâu, nàng thẹn thùng quay đầu, nhỏ giọng thì thầm: “Rõ ràng chàng là người đoan chính cẩn thận, sao lại cứ dung túng ta làm càn?”
“Vì đó là nàng.” Hắn dịu dàng đáp.
Hành Vu nắm lấy tay nàng, từng ngón tay căng chặt đều bị hắn dịu dàng kéo giãn ra, giọng nói trầm ấm: “Ta thích nàng tiêu sái tự tại, tùy tâm sở dục, vô luận làm chuyện gì đều hết lòng hết dạ. Ta thích tất cả dáng vẻ của nàng. Nếu nàng muốn thay đổi, thì cũng vì chính nàng ngộ ra điều gì, chứ không phải bị trói buộc bản tính hay đè nén tâm ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play