Kiếm trong tay Thương Hoa nhắm thẳng Hành Vu mà tới, chưa kịp chạm đến, bỗng nghe từ xa truyền tới tiếng bước chân vội vã, dồn dập như gió cuốn.
Âm thanh vốn chẳng đủ khiến hắn phân tâm, nhưng hơi thở kia mỗi lúc một gần, lại khiến lòng hắn bỗng sinh ra một khoảng trống lạnh lẽo, như có bàn tay vô hình bóp nghẹt trái tim. Đau đến mức hắn không thể không chậm bước, đưa tay ôm ngực.
Theo tiếng động nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên từ xa phi thân tới. Khuôn mặt kia, đôi mắt kia… lại giống hắn thuở thiếu thời như đúc!
Chỉ khác rằng, trong mắt thiếu niên kia, ánh lên vẻ trong sáng, nhu thuận mà hắn chưa từng có.
Trong khoảnh khắc, Thương Hoa đã nhận ra thân phận thiếu niên, hắn lập tức khinh miệt mà liếc nhìn, tay vẫn không ngừng nâng kiếm hướng Hành Vu.
Thân ảnh Mặc Ngọc như sao băng lao đến, tay còn chưa chạm tới, kiếm trong tay Thương Hoa đã rung mạnh, bởi nhận chủ mà tự động thoát ra, xoay vòng giữa không trung rồi rơi xuống, cắm sâu vào lòng đất.
“Không được làm phụ thân ta bị thương." Mặc Ngọc ôm lấy Hành Vu đang lảo đảo ngã, hung hăng trừng mắt nhìn người trước mặt - người mà hắn xem là “kẻ xấu”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT