Trong phòng khách nháy mắt trở nên yên tĩnh, ngoại trừ Hàn Thạc thì tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, không biết nên phản ứng như thế nào, ngay cả Lê Tử Ngôn cũng sững sờ thật lâu cũng chưa có phản ứng lại.
Trên mặt Lê Tử Ngôn từ từ xuất hiện một vệt đỏ, đưa tay đặt lên môi mình, thẹn thùng không dám nhúc nhích, ánh mắt ngậm nước liếc nhìn Hàn Thạc, ngón tay không tự giác cuộn tròn lại.
“Không chơi tiếp sao.”
“Ừ…đúng rồi, tiếp đi.”
Lý Hạo ngoài miệng nói tiếp tục, nhưng ánh mắt nhìn Hàn Thạc và Lê Tử Ngôn lại mang theo thâm ý, nụ cười cũng dần mất tự nhiên, trạng thái của những người khác cũng vậy, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi tiếp tục chơi trò chơi.
Nhưng toàn bộ bầu không khí đã thay đổi, ánh mắt của những người khác khó có thể giải thích được, giữa Lê Tử Ngôn và Hàn Thạc lại trở nên có chút ái muội.
Bởi vì một màn như thế nên bọn họ cũng không chơi lâu nữa, vài người vội vàng cắt bánh kem, tặng quà cho Lý Hạo rồi tự mình về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT