Mỗi sớm tinh sương, dân đảo lại giong thuyền chở cá tôm đánh được vào bến trấn Hải Đông, đem bán đổi lấy ngân lượng, rồi dùng số bạc ấy mua gạo, bột, dầu ăn cùng nhu yếu phẩm cần dùng hằng ngày. 
Còn về lý do chẳng rời bỏ hải đảo mà sinh sống nơi khác, theo lời họ nói, tổ tiên đời đời đều đã an cư nơi đây, sớm quen với mùi gió biển mằn mặn, coi nơi ấy là chốn quê cha đất tổ, gắn bó máu thịt. Bởi thế, dù gian nan, họ cũng không đành lòng ly hương. 
Chính bởi điều ấy mà cuộc sống trên đảo phần nào biệt lập, dù trấn Hải Đông có binh lính canh giữ, nhưng lực bất tòng tâm, khó mà kịp thời cứu viện. 
Lực lượng trấn thủ nơi đảo chẳng mấy đông, khi giặc Oa bất ngờ kéo đến, dân lành không kịp đề phòng, bị tàn sát mấy chục mạng. Cả đảo bi thương phẫn nộ, đau lòng khôn xiết. May thay triều đình không khoanh tay đứng nhìn, đã kịp thời xuất binh tương trợ, khiến người dân yên lòng, tin rằng bản thân được triều đình che chở, thân nhân chết oan rồi đây ắt sẽ được báo thù rửa hận. 
Khi đến trấn Hải Đông, Phượng Bất Ngôn liền đổi sang du thuyền, tiến thẳng ra hải đảo Đông Nam giữa lòng biển khơi. Thuyền cưỡi sóng vượt gió, sau mấy canh giờ lênh đênh, cuối cùng cũng cập bến an toàn. 
Vừa đặt chân lên đảo, hắn lập tức đi thị sát khắp nơi, rồi không nghỉ ngơi lấy một khắc, nhanh chóng an bài mọi việc, bố trí phòng bị và định ra chiến lược đối địch. Mọi sự đâu ra đấy, chỉnh tề nghiêm cẩn. 
Nhờ sắp xếp chu toàn, dù giặc Oa có thỉnh thoảng mò đến đánh lén, cũng đều bị Phượng Bất Ngôn kịp thời đánh lui, mỗi trận đều thắng đẹp, khiến dân đảo hết lời ca tụng, lòng mang cảm kích. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play