Quầng sáng quanh bia đá dần dần thu liễm, Thẩm Giác còn phát hiện vết nứt trên bề mặt tinh thạch đã khép lại hơn một nửa, làn sương đen cũng bị ép lùi về vị trí trung tâm tinh thạch. Tuy vậy, cô vẫn có thể cảm nhận rõ ràng: sương đen chưa hề biến mất, chỉ là đang tạm thời bị phong ấn.
“Xem ra tấm bia đá này mang trong mình sức mạnh tinh lọc của trung tâm truyền thừa, chỉ là... một lần tinh lọc vẫn chưa đủ.” Cô lẩm bẩm.
Thẩm Giác rút tinh thạch ra khỏi rãnh lõm của bia đá. Tinh thạch trong lòng bàn tay cô khẽ phát sáng, như đang đáp lại cô.
Đúng lúc này, một tiếng ho khe khẽ vang lên phía sau. Đại Tư Tế vẫn đang lơ lửng sau lưng cô, nhưng linh thể của hắn dường như có chút thay đổi.
Hiện giờ linh thể của hắn đã cô đọng hơn nhiều so với trước kia, những vết đốm đen cũng nhạt đi rõ rệt.
“Cảm ơn cô,” giọng Đại Tư Tế tuy vẫn yếu ớt nhưng đã rõ ràng hơn trước rất nhiều, “Cô không chỉ tinh lọc được tinh thạch, mà còn giúp tôi khôi phục một phần lực lượng.”
Thẩm Giác nhướn mày: “Tôi chỉ thử một chút thôi, không ngờ ông cũng được lợi. Tấm bia đá này và tinh thạch có liên hệ gì? Rốt cuộc là thứ gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play