Hóa ra… cậu là người đã hấp thu toàn bộ cảm giác đau đớn suốt bảy tháng qua.
Tất cả đều đã quay trở lại như cũ.
Mộ Trầm Uyên nhìn thấy Thất Nguyệt rốt cuộc cũng ổn định, tuy hắn vẫn còn đang hôn mê, nhưng sắc mặt đã khá hơn rất nhiều.
Vết thương trên người, cũng không còn tồn tại nữa.
Mưa to đã ngừng, trời quang mây tạnh.
Mộ Trầm Uyên chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời, nơi khói mù đang tan dần, ánh sáng rực rỡ cũng không thể thắp sáng đôi mắt tăm tối của hắn.
Ánh mắt cậu không tiêu cự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT