"Khi mang thai con gái, tôi từng cùng chồng đi khắp nơi làm ăn, mệt mỏi quá độ mà hại đến thân thể. Con bé sinh ra thể chất yếu, cứ cách vài ngày lại ốm một trận, chồng tôi lúc đó còn tự trách rất lâu."
Nghĩ đến quãng thời gian khó khăn năm xưa, trong lòng Diêm Tuyết chợt chua xót.
"Về sau làm ăn dần khấm khá hơn, chồng tôi không cho tôi theo anh ấy chạy vạy khắp nơi nữa, bảo tôi cứ an tâm ở nhà dưỡng thân thể để chuẩn bị sinh con."
Nói đến đây, Diêm Tuyết như chợt hiểu ra vì sao Tô Nhiên lại hỏi như thế.
"Chị yên tâm, việc làm ăn nhà tôi đều đàng hoàng chính đáng, tuyệt đối không làm chuyện trái pháp luật, thuế má cũng đóng đầy đủ không thiếu một xu. Bình thường chúng tôi còn thường xuyên quyên góp cho các vùng nghèo để xây cầu, mở đường, lập trường học. Năm ngoái còn lập hẳn một quỹ từ thiện chuyên giúp đỡ những người gặp khó khăn. Nên tuyệt đối không thể vì làm việc ác mà bị báo ứng lên con cái được."
Tô Nhiên nhìn cô, hỏi: "Cô nghĩ xem, có phải sau khi con gái cô mất, công việc làm ăn trong nhà mới bắt đầu khấm khá không?"
Diêm Tuyết nghĩ ngợi rồi đáp: "Cũng có thể nói như vậy… Nhưng chuyện con gái thì liên quan gì đến chuyện làm ăn chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play