Ngày về không xác định, Cố Bạch càng buồn hơn.
Lục Ngạo không hiểu, tại sao bé lại buồn đến vậy.
Tuy nhiên, nhóc vẫn nắm lấy tay Cố Bạch.
“Gia đình tôi đã quyết định rồi, không thể thay đổi. Nếu cậu thật sự rất buồn, vậy thì từ bây giờ chúng ta tranh thủ thời gian chơi cùng nhau, thế nào?”
“Được.” Cố Bạch gật mạnh đầu: "Như vậy khi cậu không có ở đây, tớ có thể hồi tưởng lại những khoảng thời gian đẹp đẽ chúng ta chơi cùng nhau.”
Lục Ngạo nhăn mặt nhỏ, xoa xoa cánh tay mũm mĩm của mình, nghiêm túc nói: “Cậu đừng nói chuyện như vậy nữa được không? Nghe ngốc quá.”
“Ồ.” Cố Bạch lập tức trở lại bình thường, kéo Lục Ngạo, chạy ra ngoài: “Chúng ta chơi nốt cuộc đua xe lần trước chưa xong, thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT