"Không! Tôi không quên!"
Lục Ngạo một tay chống nạnh, một tay chỉ trời, hiên ngang lẫm liệt, lớn tiếng tuyên bố.
"Oa." Cố Bạch ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ, vỗ tay mạnh: "Ngao Ngao ngầu quá."
Lục Ngạo tự tin ngẩng đầu: "Tôi chính là tôi, không cần phải quên!"
Nhóc đã hiểu ra rồi, chính những trải nghiệm và ký ức trong quá khứ đã cùng nhau tạo nên nhóc của hiện tại.
Nếu nhóc chỉ vì sợ hãi mà chọn quên lãng, chọn trốn tránh, thì nhóc sẽ không còn là nhóc nữa.
Đây càng không phải phong cách hành xử của Lục Ngạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT