Thư ấy, Thẩm Quan mặt không biểu cảm mà xem xong.
Phong thư rất dày, bên ngoài đề tên Tần Hiên, dùng đúng nét chữ hắn dạy nàng luyện tập, tựa như đang khoe khoang với người nam nhân khác.
Ba trang giấy viết kín chữ, câu câu đều là chuyện gần đây của Khương Thanh Yểu, từ ăn uống tiêu khiển đến vui chơi dạo phố, không gì không kể. Chỉ duy nhất - không hề nhắc tới Thẩm Quan một chữ.
Thẩm Quan nhịn không được mà khẽ cười lạnh trong bụng: Thanh Yểu, chẳng phải nàng không muốn để hắn ta biết nàng đã thành thân hay sao? Vậy vì cớ gì còn nhờ hắn ta lưu ý cho nàng cái gọi là “thiếu niên tài tuấn”? Lại còn dặn phải trẻ tuổi, diện mạo tuấn tú, có quân công?
Thiếu niên mím môi, tay cầm chuỗi tuệ kiếm, hàng mi dài cụp xuống, che giấu cảm xúc nơi đáy mắt.
Trong thư, Khương Thanh Yểu viết nàng vô tình nhìn thấy vật ấy, vô cùng thích, nhưng bản thân lại không dùng đến, bèn nhớ tới biểu ca dùng kiếm, hẳn là có thể tận dụng tốt hơn nên đem vật ấy tặng cho biểu ca.
Thẩm Quan siết chặt tuệ kiếm, ngực nghẹn lại.
Thanh Yểu, rõ ràng ta cũng dùng kiếm...
Tối nay, Thẩm Quan trở về rất muộn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play