Lúc đầu, trong cơn mơ màng, nàng còn tưởng mình đang nằm mộng, liền ôm lấy chăn gấm trở mình ngủ tiếp. Chỉ là chiếc giường khi thì ổn định, khi lại chao đảo.
Khương Thanh Yểu hơi nhíu mày, muốn mở mắt nhìn thử, liền thấy chung quanh mờ tối, hiển nhiên chưa tới canh sáng. Cạnh đó, thiếu niên đã áp sát lại gần, nhẹ vỗ vai nàng, dịu giọng dỗ dành: “Vẫn còn sớm, ngủ thêm một lát.”
Là giọng của Thẩm Quan. Thiếu nữ trong cơn nửa tỉnh nửa mê, dường như đã quên chuyện ngày hôm qua, nghe thấy thanh âm quen thuộc ấy liền dụi mặt vào gối mềm, ôm chăn gấm ngủ tiếp.
Đợi đến khi trời sáng hẳn, Khương Thanh Yểu mới chậm rãi mở mắt. Thường ngày mỗi khi tỉnh dậy, nàng đều phải ngơ ngẩn một hồi mới hoàn toàn tỉnh táo, nhưng hôm nay lại khác.
Khương Thanh Yểu trợn to mắt, nhìn quanh bốn phía, lập tức nhận ra đây chính là cỗ xe ngựa do tiêu cục chuẩn bị hôm qua. Nàng đang nằm trên một chiếc giường nhỏ kê sẵn trong xe.
Lại vén rèm lên, phát hiện xe đã tới một trấn nhỏ cách Phủ Dương không ít dặm đường.
Nói cách khác, lúc nàng đang ngủ, bị Thẩm Quan bế thẳng lên xe, ngay trong đêm lặng lẽ hồi kinh?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play