**Hoàng cung**
Trong ngự thư phòng, ánh đèn rực rỡ, sáng như ban ngày.
Huệ Đức Đế ngồi trên ngai vàng, trầm mặc không nói một lời. Đoan vương cùng Cảnh vương phân biệt quỳ hai bên, không khí nặng nề bao trùm.
Đoan vương trong lòng không chút áy náy, nhìn Cảnh vương với vẻ vui sướng khi người gặp họa. Hắn làm ra vẻ cầu tình, nhưng thực chất lại châm thêm ngọn lửa, cất lời: “Phụ hoàng, tam đệ chỉ nhất thời hồ đồ, mới đối nhị đệ gây ra chuyện như vậy. Xin phụ hoàng tha thứ cho hắn lần này. Hơn nữa, nhị đệ là Thái tử, được tổ tông Bùi thị phù hộ, nhi thần tin rằng hắn có thể hóa hiểm vi di, chỉ mong phụ hoàng bảo trọng long thể, chớ quá bi thương.”
Cảnh vương hừ lạnh một tiếng, trừng mắt đáp: “Sao? Phụ hoàng còn chưa định tội ta, đại ca đã gấp gáp không chờ nổi?”
“Những thích khách kia, mỗi người đều mang lệnh bài của Cảnh vương phủ, còn có thể oan uổng ngươi sao? Ta thấy tam đệ đừng nên ngụy biện, sớm nhận tội với phụ hoàng mới là đúng đắn.” Đoan vương cười lạnh.
Cảnh vương cứng cổ, lại hướng Huệ Đức Đế, cất giọng: “Phụ hoàng, nhi thần vẫn giữ nguyên lời trước, việc nhị ca bị ám sát tuyệt không liên quan gì đến Cảnh vương phủ. Nhi thần dù vô dụng cũng có chút đầu óc, sao có thể để lộ sơ hở rõ ràng như vậy? E rằng có kẻ cố ý hãm hại, làm giả lệnh bài giống hệt của Cảnh vương phủ để vu oan.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT