Nửa đêm canh ba, ánh trăng sớm đã khuất dạng, Thôi phủ trong khoảnh khắc tĩnh lặng, mọi thanh âm đều im bặt, bỗng bị tiếng đập cửa vang dội phá tan.
Tỳ nhân trực ban tưởng rằng trong thành Trường An xảy ra đại sự, cơn buồn ngủ lập tức bị xua tan, vội vàng bò dậy mở cửa.
Người đến là tỳ nữ thân cận của Thôi Tuyết Vũ, khuôn mặt nàng đầy máu tươi, vừa khóc vừa kêu lớn: “Cầu lão thái quân, cầu Quốc công gia cứu mạng! Đại nương tử… nàng sắp bị Trần gia tra tấn đến chết, cầu lão thái quân, Quốc công gia cứu mạng!”
Tiếng động này khiến tam phòng Thôi gia từ trong giấc mộng bừng tỉnh. Thôi Lạc chưa nghỉ ngơi, là người đầu tiên đến thính đường, sau đó những người khác cũng lần lượt khoác y phục chạy đến.
Thôi Lâm sắc mặt khó coi, hỏi: “Ngươi từ từ nói, rốt cuộc tối nay đã xảy ra chuyện gì?”
Trần Thanh Chỉ gọi tỳ nữ đưa khăn ướt, nhưng nàng chẳng màng lau máu, chỉ nức nở kể: “Vốn dĩ nô tỳ đã hầu hạ đại nương tử rửa mặt xong xuôi, chuẩn bị nghỉ ngơi. Ai ngờ… cô gia, không, hắn không phải cô gia, hắn chỉ là một tên súc sinh! Trần Thuật say khướt xông vào phòng, ép đại nương tử cùng hắn chung phòng. Bình thường thì thôi, nhưng đại nương tử vừa mới mất hài tử, làm sao có thể hầu hạ hắn?
Nô tỳ giúp đại nương tử kéo hắn ra, nhưng sức lực làm sao sánh được với nam nhân. Hắn động thủ, nhốt nô tỳ ngoài cửa. Lo lắng cho đại nương tử, nô tỳ chạy đi cầu cứu nhị phu nhân. Nhưng nhị phu nhân lại bảo rằng phu thê chung phòng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, không cho nô tỳ xen vào. Dù nô tỳ đập cửa thế nào, chỉ nghe thấy tiếng thét và khóc lóc của đại nương tử càng lúc càng yếu. Nô tỳ sợ hãi, mới nghĩ đến hồi Thôi phủ cầu cứu. Nhưng hạ nhân Hầu phủ ngăn cản, nô tỳ liều chết phá cửa mới trốn thoát được. Cầu Quốc công gia làm chủ cho đại nương tử!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT