Ngày mùng sáu đầu năm, Thẩm Ấu Nghi cùng mẫu tử Thôi Tuyết Châu ngồi trên xa mã đến chùa Khai Nguyên, đồng hành còn có Trần Thanh Chỉ, ý của Lư thị. Nếu chỉ có mình nàng là người lớn, e là chẳng có ai để trò chuyện.
Trần Thanh Chỉ vốn cũng định đến chùa cầu phúc, huống chi nàng không thực sự yên tâm về nữ nhi, nên chẳng cần suy nghĩ nhiều đã vui vẻ nhận lời.
Mấy ngày tết, trong chùa hương khói đặc biệt thịnh. Đoàn người lên núi, khắp nơi đều là dòng người chen chúc xô đẩy. Thẩm Ấu Nghi và Thôi Tuyết Châu theo sau mẫu thân, vào điện thắp hương. Ra ngoài, Trần Thanh Chỉ hỏi: “Thế tử và Vệ tướng quân hẹn gặp ở đâu?”
Lư thị cười đáp: “Phía trước người đông, chắc hẳn đang ở hậu viện thanh tịnh.” Nàng chủ động khoác tay Trần Thanh Chỉ: “Đại tẩu, cùng ta qua đó xem thử được chứ?”
Nhàn rỗi cũng chẳng có việc gì, Trần Thanh Chỉ gật đầu, rồi gọi một tiểu sa di dẫn đường.
Càng đi về phía sau, cảnh sắc càng thanh u, mang một nét ý vị riêng. Từ xa, Thẩm Ấu Nghi đã thấy bóng dáng kế huynh, đối diện hắn là một nam nhân lạ mặt, không thấy rõ dung mạo, nhưng thân hình cường tráng. Chắc hẳn đó là Vệ tướng quân Vệ Hằng.
Nàng lén nhìn Thôi Tuyết Châu, thấy tứ tỷ tỷ thần sắc bình thản, chẳng chút đỏ mặt, điềm tĩnh như thể không phải đến xem mặt lang quân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT