Trần Thanh Chỉ quản lý gia sự nhiều năm, yến tiệc lớn nhỏ đã tổ chức không ít, huống chi chỉ là một lễ cập kê của thứ nữ. Bà mời Toàn Phúc nhân, lại chu đáo sắp xếp bàn tiệc, đủ để nể mặt Thôi Tuyết Nghiên, khiến ai cũng không thể tìm ra lỗi lầm.
Vào ngày này, Thẩm Ấu Nghi và Thôi Tuyết Châu đến phòng Thôi Tuyết Nghiên để xem nàng trang điểm, mỗi người còn tặng nàng một món quà nhỏ.
Thôi Tuyết Nghiên trong lòng buồn bực, không chút vui vẻ. Nàng nhớ đến phụ thân lạnh lùng cự tuyệt, nhớ đến thư từ di nương gửi đến hôm qua, từng chữ đẫm lệ. Di nương của nàng còn đang chịu khổ ở thôn trang, không biết đã phải trải qua bao nhiêu gian nan.
Nàng nhìn Thẩm Ấu Nghi liền thấy phiền, đối với kế mẫu còn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nhưng với kế muội này thì ngay cả giả bộ cũng lười. Nàng chẳng thèm cho chút sắc mặt tốt nào.
Thẩm Ấu Nghi thì lại chẳng để tâm. Dù sao cũng chẳng đau chẳng ngứa, lại có nhiều người chứng kiến, nếu nàng cố gây hấn, chẳng phải sẽ làm mất thể diện của mẫu thân và Thôi gia sao?
Thôi Tuyết Châu nhìn không nổi. Xưa nay nàng thẳng tính, chẳng giấu được chuyện, bèn giọng mỉa mai: “Ngày vui như thế, tam tỷ tỷ sao chẳng cười lấy một chút? Người không biết còn tưởng ngươi bất mãn với bàn tiệc do đại bá mẫu chuẩn bị đấy!”
Nương tử trang điểm mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, chẳng dám thở mạnh, sợ nghe phải điều không nên nghe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT