Mấy ngày âm u liên tiếp, cuối cùng trời cũng hửng nắng.
Thẩm Ấu Nghi bảo Tố Liên mở cửa sổ, ánh nắng ấm áp tràn vào khiến người ta lười biếng. Nàng cởi giày, ngồi lên quý phi tháp, tựa vào bàn đọc thoại bản tử.
Quyển thoại bản này vốn là do nàng mượn được khi đến chơi với tứ tỷ tỷ Thôi Tuyết Châu. Lúc ấy, nàng ta lén lút, thấy nàng đến liền vội giấu thứ gì đó vào chăn, chỉ lộ ra đôi tai đỏ bừng. Sau này, Thẩm Ấu Nghi phải nài nỉ mãi mới mượn được quyển thoại bản này. Nàng không hiểu, chỉ là câu chuyện tra án, có gì mà phải lúng túng?
Nàng đọc sách một lúc, buổi chiều lại luyện nữ hồng, thời gian một ngày trôi qua cũng không tệ. Về chuyện hôm qua đã hẹn với kế huynh để huynh ấy dạy nàng cưỡi ngựa, Thẩm Ấu Nghi không để tâm lắm. Suy cho cùng, nàng biết kế huynh bận rộn với công vụ đến nhường nào.
Nào ngờ, trước bữa tối một canh giờ, Tố Liên từ ngoài bước vào nói: “Nữ lang, thế tử gia đến, hiện đang ngồi ở chính sảnh.”
Thẩm Ấu Nghi ngẩn ra, không dám để kế huynh chờ lâu, vội mang giày rồi chạy ra ngoài.
Nàng chạy hơi gấp, miệng nhỏ thở hổn hển, mái tóc lòa xòa dính bên tai. Đến cửa chính sảnh, Thẩm Ấu Nghi kinh hỷ nhìn Thôi Lạc đang ngồi bên trong: “Huynh trưởng, ngươi hôm nay đã bắt đầu dạy ta sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT