Chương 47: Mệnh lệnh danh dự
Hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc thi đấu Thánh Đảo.
Bối Lật rời khỏi phòng gác mái từ sớm, thong dong tản bộ khắp nơi trên Thánh Đảo mà không có mục đích cụ thể. Càng đến gần ngày bế mạc, lòng nàng càng thêm bất an.
Ánh sáng ban mai mờ ảo, từ màu vàng ảo diệu của lớp lụa mỏng bỗng chuyển sang màu trắng xám dày đặc khiến người ta khó thở. Sóng biển cuộn trào, gió mang theo hơi thở ẩm ướt và lạnh lẽo, vỗ vào những tảng đá ngầm tạo thành những bọt nước vỡ tan. Bối Lật ngẩng đầu, chợt nhận ra mình đã vô thức đi đến gần nhà tù.
Tòa kiến trúc khép kín đó vẫn u ám và chết chóc như lần đầu nàng nhìn thấy, chìm trong ánh sáng mờ mịt và làn gió biển lạnh lẽo. Bước chân nàng trở nên nặng nề một cách lạ thường khi đến gần nhà tù.
Không có sự cho phép của Viện trưởng Madeline, nàng không thể vào thăm Lisa lần nữa. Hơn nữa, nàng đoán Lisa cũng không cần nàng đến thăm thường xuyên, bởi giữa hai người vẫn còn một số vấn đề chưa được giải quyết.
Đứng bên ngoài hàng rào gỉ sét, nhìn cánh cửa dày nặng đóng chặt, Bối Lật trầm tư, khẽ nhíu mày. Đúng lúc này, cánh cửa nhà tù bỗng vang lên tiếng động nặng nề, từ từ mở ra từ bên trong. Một kỵ sĩ vất vả kéo một bóng người đang hôn mê ra cửa. Cảnh tượng này Bối Lật đã từng thấy một lần không lâu trước đây, dù trong lòng có chút khó chịu, nhưng không còn sợ hãi và kinh ngạc như lần đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play