Cũng không phải Nhâm Tiểu Túc cố tình chặn họng người khác. Hắn thật sự cảm thấy bản thân không có tầm nhìn vĩ đại gì, chỉ muốn ở bên cạnh người thân sống vui vẻ mà thôi.
Mặc lệ đồng đội sói hay heo đều tốt. Nhâm Tiểu Túc không để ý lắm, hắn chỉ cần đồng đội là “người”, có tình người mà thôi.
Không biết vì sao Nhâm Tiểu Túc rất coi trọng tình người.
Hắn từng trải qua nhiều chuyện, duy chỉ có Tây bắc đem tới cho hắn cảm giác chấp nhận được, vì nơi đó có tình người mà hắn cần.
Tình người không nhất thiết là chiến hữu chiến đấu có nhau, cũng không phải sức mạnh cường đại gì. Chỉ là sau trận chiến, mọi người cùng về nhà, trên đường vui vẻ trò chuyện.
Thế nhưng hắn không thấy những thứ này ở Vương thị, ấn tượng duy nhất của hắn về nơi này là AI của Vương thị. Còn có việc An Kinh tự tính toán muốn chôn vùi siêu phàm giả dưới đáy Đông Hồ.
Đúng thế, chuyện ở Đông Hồ cùng Thánh Sơn khiến Nhâm Tiểu Túc phải lau mắt mà nhìn lại Vương thị và An Kinh tự. Người có thể chơi mấy trò quyền mưu đầu tiên mà hắn gặp là Khánh Chẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT