Hứa Đại Phương nghe xong lời của hai người bọn hắn, cẩn thận suy nghĩ một chút, rồi bỗng nhiên cất bước đi ra ngoài:
"Ta biết là ai đang kêu, chúng ta mau đi cứu người!" "Nhà ai kêu vậy?" "Phía sau viện chúng ta là nhà vệ sinh, đối diện cửa nhà vệ sinh có một gia đình ở, hẳn là cô vợ trẻ nhà đó kêu." Hứa Đại Phương vừa đi vừa rảo bước nhanh hơn.
Mọi người nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng vẫn đồng loạt đi theo.
Đây là giở trò lưu manh, không phải chuyện nhỏ đâu.
Tất cả mọi người trong viện đều đồng loạt đi ra, trừ bà nội và Vương Đại Mụ sức khỏe không tốt, những người khác đều đi theo sau Hứa Đại Phương, đến nhà đối diện cửa nhà vệ sinh.
Gõ cửa một cái, Hứa Đại Phương hỏi:
"Đồng chí, vừa rồi có phải chị kêu cứu mạng không? Chị bây giờ thế nào rồi? Có phải gặp phải nguy hiểm gì không?" "Tôi, là tôi kêu." Bên trong vang lên giọng một người phụ nữ, nghe giọng còn rất trẻ.
"Chị bây giờ thế nào rồi? Tên lưu manh đi chưa?" Hứa Đại Phương vội vàng hỏi.
Người phụ nữ trong phòng hẳn là bị dọa sợ, dù cách một cánh cửa, Tiêu Bảo Trân vẫn có thể nghe được giọng nói của nàng đang run rẩy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT