"Thế này sao gọi là lãng phí tiền được chứ?" Vu Nãi Nãi rất không đồng tình, "Tiền nên tiêu thì phải tiêu, ngươi bị thương thế này, không nỡ dùng tiền khám bệnh, vạn nhất kéo thành nghiêm trọng, người chịu khổ vẫn là chính mình.
Hơn nữa, Bảo Trân cũng không phải người đòi tiền lung tung, con người nàng ở trong viện chúng ta, ngươi còn không biết hay sao?"
Tiêu Bảo Trân để cho nãi nãi trông con giúp mình, rồi lấy ra túi châm cứu và dụng cụ khám bệnh, vừa sắp xếp vừa nói:
"Đúng vậy đó, với lại ta có bao giờ nói là nhất định phải đưa đồ cho ta thì mới khám bệnh cho các ngươi đâu, mọi người đều là hàng xóm láng giềng cả, không nghe Tú Nhi nói sao? Chúng ta muốn tranh cử khu phố văn minh, ta xem như làm người tốt việc tốt vậy, ngươi có chỗ nào không khỏe cứ đến tìm ta, ta xem trước cho ngươi, nếu nghiêm trọng thì hãy đến bệnh viện, không phải cũng tiết kiệm được khối tiền sao.
Đến, đưa cánh tay ra, ta xem giúp ngươi rốt cuộc là bị làm sao."
Một tràng nói làm Tiểu Vương mắt hơi đỏ hoe, nàng không phản kháng nữa, ngoan ngoãn duỗi tay ra, không cẩn thận động đến vết thương, đau đến "hít" một tiếng.
"Vết thương của ngươi trông nghiêm trọng thật đấy, chỉ không cẩn thận động nhẹ một chút, ngươi xem, đau đến nỗi vẻ mặt cũng méo xệch rồi." Tiêu Bảo Trân ấn nàng ngồi xuống, ra hiệu nàng đưa tay ra, bắt đầu kiểm tra cho Tiểu Vương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play