Kim Tú Nhi, tay tình báo số một của hẻm Ngân Hạnh, trùm hóng chuyện số một, không có chuyện gì mà nàng không hóng được.
Tiêu Bảo Trân hào hứng hẳn lên, "Tú Nhi nói gì với ngươi? Ngươi nhớ lại xem nào." Ngọc Nương cẩn thận nhớ lại một chút, nói với Tiêu Bảo Trân, "Trước đó Tú Nhi đến nhà ta nói cho ta biết, Hồ Quả Phụ ấy sau khi xảy ra chuyện suýt chút nữa cũng bị nhà máy sa thải, nhưng sau đó không biết nàng chạy chọt quan hệ thế nào, Bạch Căn Cường bên kia xử lý nhẹ nhàng, nên bên nàng chịu tội cũng được phán quyết nhẹ theo.
Trong xưởng vốn định sa thải nàng, sau này lại đổi thành điều nàng xuống nơi khác làm, không được vào xưởng nữa, hình như là đến lò rượu thì phải.
Không ngờ hôm nay lại gặp nàng ở đây, chẳng lẽ là sắp Tết, về thăm người thân à?" Ngọc Nương phỏng đoán.
Tiêu Bảo Trân nhìn về phía bệnh viện, khẽ gật đầu, nàng lại muốn quan sát thêm tình trạng hiện tại của Hồ Quả Phụ, nhưng Hồ Quả Phụ đã vào bệnh viện rồi, không thấy trở ra.
"Hồ Quả Phụ về thăm người thân thì ta có thể hiểu được, nhưng có một điều không nghĩ ra, ngươi nói xem nàng dắt theo đứa bé bên người, tuổi cũng tầm tầm đứa bé lúc trước, nếu đứa bé trai mà nàng dắt trên tay chính là con của nàng với Bạch Căn Cường, vậy nàng làm thế để làm gì? Nhìn nàng cũng không ngốc, còn rất tinh ranh, tại sao lại sinh con của Bạch Căn Cường ra chứ? Đứa bé sinh ra đã không có cha, lại là con riêng, khó tránh khỏi bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ.
Nàng nghĩ thế nào vậy?" Tiêu Bảo Trân không nghĩ ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT