Cho nên trong khu rừng kia chôn giấu thi thể của rất nhiều người và oan hồn.
Một lúc sau, hạt giống bay đến trên đất trống, liền mọc thành một khu rừng rậm.
Bởi vì trong truyền thuyết nơi này từng có rất nhiều người chết, công nhân viên chức xưởng thép bọn họ đều có chút sợ hãi nơi này, bình thường không có người nào dám đi vào, lúc đi ngang qua đều sợ hãi rảo bước thật nhanh.
Nhưng Tiêu Bảo Trân không sợ cái này, đừng nói là oan hồn của các thôn dân, vào thời tận thế, lúc đầu nhìn thấy Zombie nàng sẽ sợ đến mức oa oa kêu to, nhưng sau này khi đã quen rồi, nàng có thể chém đứt đầu Zombie mà mắt không thèm chớp, chuyện này đối với nàng mà nói chẳng có gì đáng sợ.
Tiêu Bảo Trân nhìn khu rừng rậm ở phía xa, đạp xe ra khỏi con phố nhỏ, rồi đi về phía khu rừng rậm.
Nhưng đi được một đoạn, Tiêu Bảo Trân phát hiện có điều không ổn, phía sau dường như có người đang theo dõi mình, lén lén lút lút.
Người đi theo sau Tiêu Bảo Trân chính là Tiêu Phán Nhi.
Tiêu Bảo Trân thì đạp xe, đi rất ung dung, còn nàng thì phải dùng chính đôi chân của mình, lại còn mang theo một cái giỏ tre rất to, mệt đến hơi thở không đều.
Nàng suýt chút nữa là muốn bỏ cuộc, nhưng nghĩ lại mấy ngày mình bị muỗi đốt ở điểm điều tra, nghĩ đến điều này lại kiên trì bám theo sau Tiêu Bảo Trân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT