Bốn người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Hứa Đại Mụ lên tiếng.
Hứa Đại Mụ hắng giọng một tiếng, nhẹ giọng nói:
"Bảo Trân, hôm nay lúc chúng ta hái trái cây trên núi, phát hiện chỗ đó hình như có lợn rừng!" Động tác ăn trái cây của Tiêu Bảo Trân chậm lại, nàng nhíu mày, "Lợn rừng? Thứ đó không phải nên ở trong núi sâu sao, chẳng lẽ các ngươi vào sâu trong núi à?" "Sao có thể chứ, mấy người già yếu chúng ta làm sao có thể vào núi sâu được, đều chỉ hoạt động ở chân núi thôi, cho nên chúng ta nghi ngờ, e là có lợn rừng xuống núi." "Số lượng lợn rừng có nhiều không? Nếu nhiều thì e là phải báo cáo cho tổ dân phố, để họ báo cáo lên cấp trên, chứ không thể để lợn rừng chạy xuống núi làm người bị thương được." Tiêu Bảo Trân lập tức phản ứng lại.
Vu Nãi Nãi nói:
"Chuyện này không cần lo lắng, lúc đó chúng ta cũng giật nảy mình, nhìn kỹ xung quanh mới dám xác nhận, chỉ có một con lợn rừng xuống núi thôi, cho nên chúng ta vội vàng xuống núi, vừa về đến là qua nhà ngươi để thương lượng, chúng ta đang nghĩ xem có thể bắt con lợn rừng này về giết thịt không." Hứa Đại Mụ gật đầu:
"Trước kia lúc còn trẻ ta từng nếm thử thứ này rồi, nhưng mà làm không khéo, vừa tanh vừa hôi thì cũng thôi đi, hầm thế nào cũng không nhừ, lại còn dai không nhai nổi.
Nhưng dù sao đó cũng là thịt mà, bây giờ thịt heo ở hợp tác xã mua bán bao nhiêu tiền một cân các ngươi cũng biết rồi đấy, so với mùa xuân thì đã tăng gấp đôi rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT