Ngọc Nương vội vàng xua tay, "Không không không, ta đứng là được rồi, dù sao cũng không bao lâu, ngươi bây giờ đang mang thai, vạn nhất ta đặt mông làm ngươi bị chèn ngã thì làm sao bây giờ?" "Không sao đâu, ta chỉ là mang thai, đâu có yếu như vậy, ngươi mau ngồi xuống đây đi, đi làm cả một ngày như vậy ngươi không mệt sao?" Ngọc Nương làm việc, có thể nói là người vất vả nhất trong cả phòng y tế.
Có điều, cũng không phải là người trong phòng y tế xa lánh nàng, mà là Ngọc Nương tính tình hiếu thắng, luôn muốn cầu tiến.
Trước kia Tiêu Bảo Trân lúc làm việc, đều lấy ghế ngồi sau bàn làm việc đọc sách.
Ngọc Nương sau khi đến, không lúc nào ngơi tay, chỉ cần có rảnh rỗi, nàng liền sẽ lau chùi cọ rửa trong phòng y tế, dọn dẹp phòng y tế sạch không một hạt bụi.
Mọi người đều bảo nàng đừng làm nữa, Ngọc Nương liền sẽ cười nói, "Phòng y tế là nơi nào chứ? Là nơi mọi người đến khám bệnh chữa bệnh, nếu là công nhân viên chức bọn họ vừa bước vào, trông thấy nơi này bừa bộn luộm thuộm, sao có thể tin tưởng chúng ta chữa khỏi bệnh cho họ được chứ? Bây giờ ta dọn dẹp nơi này sạch sẽ, mọi người bước vào nhìn cũng thấy dễ chịu hơn một chút, với lại, chúng ta thường ngày làm việc ở đây, ở trong một môi trường sạch sẽ, chẳng phải cũng thoải mái hơn trước sao?" Trừ quét dọn vệ sinh, nàng sẽ còn chạy tới chạy lui kho thuốc.
Bổ sung thuốc men còn tồn kho, ngoài ra còn xem xét tất cả các sách hướng dẫn sử dụng thuốc.
Tóm lại, cô nương này không phải là người có thể ngồi yên một chỗ, vừa chăm chỉ lại ham học hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT