"Cuối cùng không có cách nào khác, chỉ có thể đồng ý việc hôn sự này, gả ta đi." Tống Đại Mụ nhớ tới chuyện này vẫn còn hận nghiến răng, nàng cắn răng nghiến lợi nói, "Cho nên hôm nay ta nghe nói thằng Tiền Hưng Hoa đó cũng có ý đồ này, lập tức liền nghĩ tới chuyện lúc trước ta gặp phải, ta đây sao chịu nổi? Hôm nay không đập bẹp đầu hắn, coi như ta đã nương tay." Cho nên hôm nay Tống Đại Mụ không chỉ là đang giúp Tần Tiểu Kiều, mà còn là đang giúp chính mình lúc còn trẻ trút cơn giận, dù sao nàng chính là người bị hại bị ép cưới kia.
Tiêu Phán Nhi nghe xong những lời này của Tống Đại Mụ đều sợ ngây người, đầu óc ong ong, "Khoan đã, những lời ngươi vừa nói, ta nghe mà nhiều điều vẫn không hiểu rõ đây? Người kia ở bên ngoài đồn thổi rằng ngươi qua lại với hắn, người khác liền tin sao? Đây không phải là chơi trò lưu manh à? Lại nữa, tại sao qua lại với nhau thì ngươi nhất định phải gả cho hắn? Coi như có qua lại thì cũng có thể chia tay chứ."
Tống Đại Mụ liếc nàng một cái, "Bảo ngươi không thông minh, ngươi đúng là đầu óc không nhanh nhạy."
Tiêu Phán Nhi:
Ngươi còn nói nữa là ta đánh ngươi đấy.
Tống Đại Mụ:
"Ngươi cũng không nghĩ xem ngươi đang sống ở thời đại nào, ta sống ở thời đại nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT